Lạm dụng tình dục trẻ em ở "phố Tây"
Kỳ 2: Hoàng
|
Tối tối, Hoàng đến khu “phố Tây” làm đồng đẳng viên -Ảnh: T.T.D. |
TT - Hoàng đến ga Sài Gòn với nhiều hi vọng. Cậu hứa với bố mẹ khi rời Hà Nội là sẽ tìm được việc và gửi tiền về. Đó là năm 1997, khi Hoàng 15 tuổi.
Nhỏ bé, đen đúa, cậu đổi tên thành Hoàng để giấu nhân thân, bắt đầu kiếm sống bằng bán sách và đánh giày ở khu "phố Tây" đường Phạm Ngũ Lão.
>> Kỳ 1: 8 tuổi “đi khách”
Bị lún sâu vào "nghề"
Được khoảng 2-3 tháng, một người bạn rủ Hoàng đi chơi Nha Trang cùng hai ông người Mỹ. Hai ngày đầu tiên, Hoàng và bạn ở một phòng, đến ngày thứ ba cậu bạn nói Hoàng đưa Peter, một người đàn ông hơn 40 tuổi, cao và mập, đi chơi. Người bạn bảo nếu Hoàng muốn kiếm tiền nhiều hơn thì sẽ bày cách vì ông Tây đó là "pêđê”. Lúc đó Hoàng không biết "pêđê” là gì và không biết tiếng Anh. "Nhưng tôi nghĩ đơn giản là con trai không mất gì, lại có tiền. Lúc đó cứ coi như chết rồi là xong" - Hoàng kể. Chuyến đó, Hoàng ở Nha Trang hai tuần, mỗi ngày được 50 USD. Hai ông Michael và Peter còn sang VN gặp các cậu hai lần một năm trong bốn năm sau đó.
Hoàng gia nhập nhóm 16 trẻ em nam "hành nghề" này ở khu "phố Tây balô”. Hồi đó, khách sang nhiều và đi với trẻ em trai công khai. Mỗi tháng Hoàng kiếm được 1.000-2.000 USD. "Có những ông thích mình thật sự thì cho quần áo, mua vàng cho đeo, khi mình tiễn ra sân bay còn cho 300-500 USD" - Hoàng kể. Không tiết kiệm và quên mất chuyện gửi tiền về nhà, Hoàng tiêu hết khoản tiền kiếm được vào xe máy, quần áo hàng hiệu trị giá hàng triệu đồng, những buổi tối đi bar uống rượu ngoại thâu đêm suốt sáng.
|
Mồi chài ở “phố Tây” -Ảnh: T.T.D. |
Cuộc sống của lũ trẻ không yên lành. Một tối, cả nhóm đang ngồi ở một quán cà phê thì bất ngờ bị đánh tới tấp bằng gậy sắt. Mấy đứa đi bệnh viện. Hoàng bị đánh sạt vai, chân đi cà nhắc. Nhóm trẻ em trai "hành nghề" ở khu Đồng Khởi - Nguyễn Huệ trả thù chuyện nhóm Phạm Ngũ Lão "gù” một khách đang ở khu Đồng Khởi. Nhóm Phạm Ngũ Lão trả lời bằng một trận đánh trả thừa sống thiếu chết với dao, gậy.
Bốn đứa bị bắt vào đồn công an. Đánh qua đánh lại vài lần cho đến khi nhóm Hoàng quyết định "bắt cóc" một thằng trong nhóm Đồng Khởi về hỏi rõ nguyên do và thả về để giải thích với phe bên kia. Từ đó hai bên giàn hòa và thỏa thuận không nhóm nào xâm phạm "lãnh thổ" của nhau.
Khoảng bảy tháng sau, Hoàng thử heroin khi thấy nhóm bạn dùng. Cậu bắt đầu chuyển qua chích vào năm 1998 cùng nhóm trẻ em bụi đời ở khu Phạm Ngũ Lão, đứa trẻ nhất 13 tuổi. Khoảng 7-8 đứa bị quay phim và không biết đến chuyện bị tung lên Internet, cả bọn thường thắc mắc không biết khách nước ngoài quay những cuốn phim đó làm gì.
Phần đời còn lại
Cuộc đời Hoàng thay đổi khi cậu gặp thầy Hùng, người sáng lập Trung tâm chăm sóc trẻ em Thảo Đàn. Thầy hay đến ăn cơm chay ở ngõ chùa An Lạc và nói chuyện dần dần với các em. Sau khi tin tưởng và được đưa đi cai nghiện, Hoàng quyết định xét nghiệm hiv theo lời khuyên của thầy Hùng vào năm 2001.
Kết quả dương tính khiến Hoàng choáng váng, không ăn không ngủ cả tuần. "Tôi thấy rất tuyệt vọng và cô đơn, không thiết sống" - Hoàng nói. Cậu sút cân từ 48kg xuống còn 39kg. Nhiều khi cậu lẩm bẩm tính toán nếu bị nhiễm hiv từ những năm trước thì cả chục người nước ngoài bị nhiễm theo, những người nước ngoài này lại "quan hệ" với nhiều bé trai ở nhiều nơi và thường không bao giờ dùng biện pháp bảo vệ. Hoàng lại băn khoăn không biết trong số gần 20 bạn bè cùng nhóm có ai đã bị lây, cậu có nên nói cho bạn biết không và chúng nó sẽ phản ứng như thế nào!
Sau ba tháng, nhờ được thầy Hùng tham vấn, Hoàng mới bình tĩnh trở lại. Cậu quyết định bỏ nghề và nhờ thầy Hùng đi nói chuyện với từng đứa. Đó là một ngày kinh hoàng khi cả nhóm đều bị phát hiện nhiễm hiv . Có năm đứa tâm niệm trả thù đời, buông xuôi, "quan hệ" với người nước ngoài không dùng biện pháp bảo vệ. Hoàng kiên nhẫn đi thuyết phục từng người bạn cũ rằng họ đã sai khi nghĩ vậy: "Mình bị nhiễm là do đã ăn chơi. Đừng nên làm tổn thương thêm người khác nữa".
Và Hoàng gia nhập đội ngũ đồng đẳng viên, tối tối đến khu Phạm Ngũ Lão, Đồng Khởi để tham vấn cho những người đồng cảnh ngộ. Hoàng chở bạn đi khám bệnh, bày cho người nhiễm hiv cách giữ sức khỏe, chế độ dinh dưỡng, xin nguồn thuốc miễn phí để kéo dài sự sống bằng chính dẫn chứng từ bản thân mình. Năm người bạn trong nhóm đã chết, một số trở về gia đình, một số vẫn tiếp tục "hành nghề" ở khu Phạm Ngũ Lão. Hoàng viết thư báo cho năm người nước ngoài thường xuyên "quan hệ" với cậu nhiều năm qua, gồm ba người Mỹ, làm thủy thủ, chủ nhà hàng, kiến trúc sư và hai người Pháp - trong đó một người lái máy bay. "Tôi đã bị nhiễm hiv . Ông nên đi xét nghiệm và tránh lây cho người khác" - Hoàng viết như thế. Họ không hồi âm và Hoàng không bao giờ thấy những người này xuất hiện ở khu "phố Tây" nữa.
Bây giờ, tối tối Hoàng lại chạy chiếc xe Cub cũ từ quận 8 lên tham vấn những người nghiện ma túy và hành nghề mại dâm ở khu "phố Tây". Hoàng làm đồng đẳng viên cho Tổ chức CDC của Mỹ, mức lương 880.000 đồng một tháng chỉ đủ để Hoàng sống chật vật trong một ngôi nhà thuê ở ngõ hẻm quận 8. Nhưng Hoàng không nản lòng. "Tôi muốn đi theo con đường của thầy - Hoàng nói, mắt rớm nước - Tôi không biết ngày mai sẽ sống chết như thế nào. Nhưng còn sống ngày hôm nay tôi biết được gì sẽ giúp cho họ. Tôi muốn dành cuối đời mình để giúp họ phòng tránh, để không còn cắn rứt về việc đã vô tình lây nhiễm hiv cho ai đó”. Tối nay, Hoàng đi gặp bé Mỹ.
TRẦN LỆ THÙY - THẾ ANH